Trần Thị Ái Liên
4 Tháng 8 lúc 1:46 ·
Mình vừa mới nói chuyện với cô bạn ở Anh Quốc . . .
Bạn: Con ơi, đơi Mẹ nói chuyện xong Mẹ sẽ giúp con nhé.
Ailien: Bạn nói chuyện với con hay quá.
Bạn: Hay gì đâu, tại vì mình đang ổn mới như vậy. Khi mà mình stress thì cũng hét la om sòm.
Ailien: Ừ thì bạn là người mà, có phải thánh đâu.
Bạn: Chắc là tui cũng phải học từ Liên để bớt hét la con.
Ailien: Ok, bạn muốn học gì?
Bạn: con gái tui năm nay 6 tuổi, nó hay "whinging"
Ailien: "whinging" là sao?
Bạn: (có tiếng trẻ mè nheo) đó đó, nó lại whinging đó.
Ailien: Ah, vậy mỗi lần nó mè nheo như vậy, bồ làm gì?
Bạn: Thì tui nói "Mẹ không thích trẻ con mè nheo đâu nhé"
Ailien: Rồi nó phản ứng sao?
Bạn: Thì nó im, nhưng mặt nó bí xị.
Ailien: Bồ có cho phép tui hết sức thẳng thắn không?
Bạn: Đương nhiên.
Ailien: Vậy thì hít thở sâu đi rồi tui "phát pháo" nha. Khi bạn nói "Mẹ không thích trẻ con mè nheo đâu nhé" người lớn sẽ thấy đó là câu nói nhẹ nhàng, nhưng một đứa trẻ sẽ thấy vô cùng nặng nề. Bé sẽ nghe là "Mẹ không thích con. Con là một đứa trẻ xấu, một đứa trẻ không đáng yêu" Điều này sẽ ảnh hưởng năng nề đến self-esteem của đứa trẻ, tức là nó làm bé mất tự tin, và không yêu thương bản thân. Khi trưởng thành ai nói gì nó cũng cảm thấy là người ta đang "hàm ý" chê bai nó, vậy thì nó sẽ rất khổ, khó bạn bè, khó tìm chồng/vợ tốt, khó thành công trong công việc vì không thể hợp tác với ai.
Bạn: Trời ơi, gì mà dữ vậy?
Ailien: Đúng, chính xác là bạn vừa mới trực tiếp làm tổn thương tinh thần của con và gián tiếp phá hại tương lai của nó.
Bạn: Ui, vậy phải làm sao?
Ailien: Bạn phải hiểu là khi bé 6 tuổi mà còn mè nheo như vậy tức là bé có lịch sử quá khứ thiểu thốn tình thương và sự quan tâm. Tui biết bạn và chồng dành nhiều thời gian cho con. Vậy thì tại sao nó thiếu? Vì cách bạn dành thời gian, cách nói chuyên, cách từ chối của bạn đã làm cho bé không cảm nhận được tình yêu của bạn, thậm chí nó thường xuyên có cảm giác như mình nói hồi nãy "Mẹ không thích con. Con là một đứa trẻ xấu, một đứa trẻ không đáng yêu"
Bạn: Nhiều khi cũng ân hận lắm, lòng dặn lòng không hét con nữa, nhưng chịu không nỗi rồi cũng hét rồi ân hận.
Ailien: Đơn giản là vì bạn là người, có phải thánh đâu. Nếu Mẹ bồ đã từng cư xử với bồ như vậy, bồ đương nhiên cũng quen như vậy. Cho nên bồ phải luyện tập, nhưng đâu có chuyện luyện tâp mà được ngay. Mỗi lẫn khá 1 tí, 1 tí , .. Sau mỗi mình hét ít 1 tí, . . . dần dần mới được.
Bạn: Ừ tức là mình phải rất là mindful, nghĩa là liên tục để ý đến tình cảm, lời nói và hành động của bản thân.
Ailien: Cũng giống như phi thuyền vũ trụ, mình thấy nó bay thẳng lên không trung, chứ thật ra nó bay vòng quanh quỹ đạo của trái đất. Muốn bay lên mặt trăng nó phải liên tục bay vòng quanh trái đất, cứ sau một vòng thì nó xa trái đất và gần mặt trăng hơn tí nữa, và cuối cùng mới đến được mặt trăng. Nếu nó ngừng thì ngay lập nó bị hút vào trái đất.
Để thoát khỏi "quỹ đạo của tuổi thơ bạo lực" bạn phải liên tục mindful. Cứ sau mỗi lần hét con, đánh con, mắng,
1- Xin lỗi con chân thành, và nói là Bố/Mẹ đang gắng thay đổi. Từ từ mới hoàn toàn thay đổi được con à.
2- Tối lên giường dành vài phút suy nghĩ như sau:
- Mình có hét ít hơn lần trước không?
- Lời lẽ mình có nhẹ hơn lần trước không?
- Mình có hét nhỏ tiếng hơn lần trước không?
- Con mình phản ứng có đỡ hơn lần trước tí nào không?
Nếu câu trả lời là có ít hơn, đỡ hơn thì hãy ôm hai tay lên ngực là khen thưởng chính mình, rồi động viên "Ôi, mình giỏi quá, cố gắng lên, cố gắng, mỗi lần 1 ít thì sẽ được thôi"
Nếu câu trả lời là tệ hơn, thì cũng ôm hai tay lên ngực để tỏ lòng yêu thương và thông cảm cho bản thân, và nói với mình "Tôi nghiệp tôi quá, thật là một quá trình gay go. Tôi thông cảm và tha thứ cho mình. Cố gắng lên, lần sau sẽ tốt hơn. Đừng bỏ cuộc thì thành công chỉ là vấn đề thời gian thôi"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét